
Nếu 3 năm trước sư cô Chân Không và sư cô Định Nghiêm không đến Viện Phật Học Ứng Dụng Châu Âu tại Đức? Nếu không có một động lực gì khiến gì anh chị em chúng ta vượt qua được sự e dè để mở lòng ra với quí sư cô, thì Tăng Thân Tiếp Hiện Cư Sĩ Người Việt chúng ta làm sao có được ngày hôm nay? Nếu…và nếu… Đó hình như là những duyên may kỳ lạ mà Bụt, chư Tổ và Thầy đã sắp xếp sẵn cho chúng ta.
Anh chị em chúng ta luôn mơ ước có được một khóa tu dành riêng cho Tiếp Hiện người Việt tại Đức. Các bạn Tiếp Hiện người Đức đã làm được điều đó, mỗi năm họ đều tổ chức một khóa tu Tiếp Hiện cho người Đức vào tháng 10 tại EIAB. Chúng ta rất “thèm“ được như các bạn Đức và … ước mơ đó đã trở thành hiện thực.
Với sự yểm trợ hết lòng của sư cô Chân Không và nhất là của sư cô Định Nghiêm, một khóa tu dành cho Tiếp Hiện người Việt Châu Âu đã được tổ chức vào tháng 06.2024 tại EIAB Đức. Khóa tu rất thành công và tạo được nguồn cảm hứng cho tất cả cư sĩ cũng như xuất sĩ. Sư cô Định Nghiêm đã khuyến khích, vận động, thu xếp cùng quí sư cô Xóm Mới Làng Mai để tổ chức một khóa tu dành cho các Tiếp Hiện người Việt trên khắp thế giới vào tháng 05.2025 tại Xóm Mới.
Lúc đầu chúng ta nhận thấy một vài điều kiện không thuận lợi lắm cho khóa tu, như vào tháng 03.2025 (nghĩa là trước khóa tu Tiếp hiện 2 tháng), Đại Giới Đàn được tổ chức tại Làng Mai Pháp. Nhiều vị Tiếp Hiện cư sĩ về tham dự Đại Giới Đàn , làm sao các bạn có thể tham dự được khóa tu Tiếp Hiện 2 tháng sau đó? Chúng ta hồi hộp lắm, cứ lo là nếu những anh chị em Tiêp Hiện ở các nước ghi danh quá ít thì khóa tu phải bị hủy bỏ chăng? May là sư cô Sắc Nghiêm, người phụ trách công việc ghi danh, đã trấn an trước: Dù ít người ghi danh đi nữa thì khóa tu cũng sẽ được tổ chức. Càng ít người thì càng ấm cúng hơn.
Cuối cùng thì số người Việt ghi danh ít thật: 24 người. Nhưng có điều rất vui là hơn 10 người Tây phương cũng xin tham dự khóa tu với chúng ta, dù họ chỉ được nghe qua thông dịch. Xin cảm ơn quí anh chị em người Tây phương đã hợp tác và yểm trợ cho Tiếp Hiện người Việt.
Tuy số người tham dự khá ít nhưng khóa tu lại rất thành công. Chúng ta có nhiều thì giờ, có nhiều không gian để chơi với nhau, gần gũi nhau hơn, chia sẻ những gút mắc trong lòng để hiểu và thương nhau hơn. Nhất là chúng ta nhận được tình thương và sự chăm sóc hết lòng của quí sư cô Xóm Mới.
Sự có mặt của chị Anh Hương, người chị lớn của Dòng Tu Tiếp Hiện, người Tiếp Hiện đầu tiên được truyền giới tại Tây phương sau 15 năm kể từ khi Thầy truyền giới cho 6 vị Tiếp Hiện đầu tiên ở Việt Nam vào năm 1966, là một niềm khích lệ lớn cho chúng ta. Sự thực tập, lời chỉ dạy đầy từ bi của chị là một tấm gương cho đàn em sau này.
Những lần ngồi chơi với nhau, tâm sự với nhau như người thân trong một gia đình là những giây phút hạnh phúc nhất. Nguồn cảm hứng lại được tưới tẩm và sư cô Định Nghiêm tuyên bố: Năm 2027 sẽ có một khoá tu Tiếp Hiện cho người Việt ở khắp thế giới tại EIAB Đức. Có phải trong tương lai, mỗi năm chúng ta sẽ có được một khóa tu dành cho Tiếp Hiện cư sĩ người Việt khắp nơi trên thế giới?
Sau khóa tu, một vài anh chị em đã chia sẻ cảm tưởng của mình với những lời lẽ thật cảm động và tràn đầy thương yêu.

Hải Yến, Chân Đức Từ Mẫn (TT Cam Lộ Tịnh Thủy, Đức) chia sẻ:
“Xóm Mới ngày đoàn tụ
Vậy là đã thấm thoát gần chín năm con mới trở về lại Xóm Mới. Ngày ấy, lần đầu đến làng con đi một mình, bơ vơ lạc lõng vì không có hướng đi trong cuộc đời…Giờ đây, con đã tìm được con đường nhờ có Bụt, có Tổ, có Sư Ông và có tăng thân luôn đưa lối nâng đỡ cho con. Con trân quý và biết ơn khi được cùng các Anh Chị Em Tiếp Hiện về dự khoá tu vào ngày rằm tháng 4, mùa Bụt đản sinh an lành ấm áp yêu thương.
Hạnh phúc vô cùng khi chúng con được nuôi dưỡng trong tình huynh đệ và được ôm ấp trọn vẹn trong vòng tay tăng thân, được mở lòng chia sẻ xoá tan những mặc cảm thế hệ và khoảng cách địa lý, chỉ có mặt trọn vẹn cho nhau trong phút giây hiện tại…
Hạnh phúc là khi chúng con được cùng nắm tay nhau đi thiền hành trên đồi mận xanh mát giữa gió xuân, hoa cỏ và nắng ấm chan hòa, hay khi cùng ngồi đốt lửa trại uống trà bên nhau ở chòi tình huynh đệ, hay đơn giản chỉ là cùng cắn hạt hướng dương chung với nhau thôi mà cũng hạnh phúc ngập tràn 🙂
Sư Ông ơi, chúng con rất hạnh phúc vì đã có mặt trọn vẹn cho nhau để cùng thở cùng cười và cùng thương thôi.
Trăng sao còn đó rạng ngời tương lai…
Măng non Tiếp Hiện“

Thuận Hornig, Wahre Quelle des Mitfühlenden Handelns (Bernburg) viết:
Bernburg, 26-05-25
Gia đình Tiếp Hiện Thương yêu!
Con nhận thấy rằng mình vô cùng may mắn, hạnh phúc và biết ơn được tham dự Khóa Tu Tiếp Hiện vừa qua tại Làng Mai.
Từ khi bước chân ra khỏi nhà và đặt lại bàn chân vào nhà là cả một hành trình quý giá. Có thể không biết bao nhiêu trang giấy mới có thể tả hết nổi những niềm vui, hạnh phúc khi con được tắm mình trong sự bảo bọc, nâng đỡ, đầm ấm, thân thương không biên giới của toàn thể Tăng Đoàn. Con đã được nuôi dưỡng và phần nào đó lớn lên bằng rất nhiều tình thương của các sư cô: Sắc Nghiêm, Định Nghiêm, Tuệ Nghiêm, SC Sùng Nghiêm v.v.. và đặc biệt là Ni trưởng Chân Không đã dành vô vàn yêu thương cho chúng con bằng sự hiện diện vô cùng tươi mát, mạnh khỏe và sống động mặc dù tuổi đã rất cao và sức cũng có hạn. Sư cô Chân Đức, Đoan Nghiêm đã đem đến cho con nguồn cảm hứng và ý chí để thắp sáng Tâm Bồ Đề trong con.
Con thực sự được sống và cảm nhận được tình huynh đệ quý báu của chị Anh Hương và nhất là của chị Trang anh Tường từng ly từng tý khiến cho con rất cảm động và con xin được khắc nhớ học tập giữ gìn và tiếp tục trao truyền trong phạm vi có thể.
Con cũng vô cùng hạnh phúc và trân quí khi em Hải Yến nắm tay con và nói sao lại để em đi một mình trong sự nũng nịu vô cùng dịu ngọt mà con chưa bao giờ được trải nghiệm. Tất cả những hoa trái của khóa tu sẽ góp phần cho con được tiếp nối và sẽ tiếp nối một cách tốt đẹp hơn nữa…
Trân quý và biết ơn sâu sắc

Hòa Mai, Chân Đại Tin Tấn (tăng thân Sao Mai Việt Nam), chia sẻ:
Con xin thương mến chào đại gia đình CTT “ Chỉ thương thôi “ .
Hôm nay đã là ngày thứ mười sau khi kết thúc khóa tu tiếp hiện nói tiếng Việt ở Xóm Mới – Làng Mai Pháp, nhưng dư âm và tình thương cũng như năng lượng của khóa tu vẫn còn nguyên vẹn trong con, một khóa tu đã để lại nhiều niềm thương nhớ, năng lượng tái tạo tình thương yêu, quí trọng trong mỗi con người có mặt bên nhau.
Con thấy hạnh phúc và phước báu đã cho con có mặt trong khóa tu này, vì lần đầu tiên con được gặp chị Anh Hương, người chị lớn trong dòng tu tiếp hiện, nhìn cách chị đi , đứng, nói, cười, hình dáng nhẹ nhàng, thanh thản, bước đi chậm đều, nhưng rất vững chãi, con đứng nhìn chị đi mà thấy hình ảnh của Sư Ông hiện về, con thầm thốt lên trong lòng “ sao mà giống Sư Ông quá vậy „. Giọng nói, nụ cười của chị cũng thật hiền dịu, ánh mắt chị nhìn ai cũng thân thương và gần gũi, trìu mến vô cùng. Tất cả chúng con, người ở Việt Nam sang và người Việt ở Đức đến, tất cả đều như được tiếp thêm năng lượng chánh niệm rất đẹp, rất gần, mọi người đến với nhau, trò chuyện, vui chơi như không còn khoảng cách, tất cả đã được xích lại gần nhau, mỗi lần trong vòng tròn pháp đàm, ai cũng được chia sẻ hết lòng, những niềm vui, những lỗi buồn, những khoảng cách giữa hai thế hệ, đã không còn là vấn đề nữa. Con nhớ buổi tối hôm trong vòng tròn chia tay cuối cùng, ai cũng cười nói hân hoan, hát những bài thiền ca thật hạnh phúc, lúc kết thúc, mọi người đều hoan hỉ thiền ôm với nhau, bịn rịn, mãi mà chẳng ai muốn rời, nụ cười cũng nhiều và nước mắt cũng đã rơi, những hình ảnh ấy con sẽ mang theo mãi mãi.
Con đã từng tham gia rất nhiều khóa tu, nhưng con thấy đây là khóa tu mang lại cho con nhiều niềm vui và nhiều cảm xúc nhất, những yêu thương mang đến cho nhau sự trân quý và kính trọng,
Con biết ơn thật nhiều quí Sư Cô ở Xóm Mới, đã hết lòng chăm sóc yểm trợ chúng con, đã tạo rất nhiều điều kiện để cho chúng con được có mặt cho nhau, dù là trong thời khóa của khóa tu và trong các thời gian khác.
Chúng con nguyện đem hết năng lượng yêu thương của khóa tu này để hết lòng thực tập, không phụ lòng Bụt Tổ, Sư Ông và quí Thầy, quí Sư Cô.
Thở nhẹ và sâu mỉm cười trân quý biết ơn.

Thanh Hằng, Chân Khánh Uyển (TT Sao Mai, Hà Nội) chia sẻ:
Con đã về tới Hà Nội được 2 hôm rồi và con đã trở lại làm việc bình thường mặc dù cũng hơi mệt chút do lệch múi giờ. Giờ đây con mới ngồi lại để đọc thư của em Hải Yến và con xin phép được có mấy lời chia sẻ.
Giờ này, được ngồi xem lại những hình ảnh trong khóa tu của mọi người con như thấy mọi cảm xúc đang ùa về trong con với nhiều hạnh phúc, đọc thư này mà như thấy bé Yến ngồi treo veo trên cây cherri mà ở dưới bao người ngả mũ ra chờ quả rơi xuống :)) rồi những đoạn đường đi yên lặng cùng nhau đặt bàn chân lên đồi Thế kỷ nhẹ mà hùng. Những thảm hoa rung rinh mà lần đầu tiên con được bước chân lên đó. Bao nhiêu hình ảnh đẹp đi vào con như một huyền thoại, như được trở về một cô bé đang tung tăng trong truyện cổ tích mà đã từng được đọc ở tuổi thơ… Kể sao cho hết được những xúc động và ngỡ ngàng trong con đã có được trong thời gian ở Làng.
Con là người con được sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, cũng có một chút kí ức về thời bao cấp, rồi được lớn lên trong thời gian đất nước chuyển đổi, phát triển qua nhiều giai đoạn. Và con được làm lên bằng tất cả những chất liệu đó bên cạnh những gì con đã có sẵn từ gia đình huyết thống. Điều may mắn là con được gặp Pháp môn của Sư Ông để con có thể tự mình trở lại chính mình để hiểu mình hơn trong cuộc sống và giúp con có cuộc sống dễ chịu hơn lên mỗi ngày.
Con không nghĩ rằng con được gặp nhiều Tăng thân người Việt đang sinh sống ở nước ngoài như vậy. Qua thời gian thực tập con học hỏi được rất nhiều từ cả nhà mình. Con cảm nhận được phần nào người Việt sống ở xa quê qua những thế hệ trước và cùng thời với con làm cho con có thêm chất liệu để nhìn lại những tập khí của chính mình. Một cái nhìn mới, con thật sự có cơ hội làm mới lại chính mình. Các chia sẻ về hoạt động của các gia đình Tăng thân, cách các anh chị lớn chơi với các em, những lời chân thật, mở lòng với nhau làm cho Tăng thân mình thật trẻ và dễ thương quá chừng. Vì đều cùng là những người thực tập nên khi được gặp nhau thấy thân thương quá, qua vài câu hỏi thăm là cảm thấy có nhau từ lâu rồi. Những chia sẻ ấn tượng, cảm động và nuôi dưỡng. Con nhớ là có một câu hỏi về xây dựng Tăng thân làm sao để với việc người thọ Giới mà lâu ko đi tụng Giới mà thấy Tăng thân nào cũng nhắc tới, lúc ấy thấy anh Tường có thủng thẳng đáp: „thì CTT thôi“ chỉ cần câu đó thôi đã chứa đựng sự bao dung, cảm thông và tình thương trong đó, chỉ đó thôi mà bao băn khoăn được giải tỏa. Rồi những buổi ngồi chơi vòng tròn chỉ có anh chị em mình thôi ấy thật ấm áp cả nhà nhỉ?! Rồi các buổi đi chơi ra vườn hồng, vui thật là vui… giờ xem lại các bức ảnh đã chụp không nghĩ số nhiều trong ảnh đó đã qua tuổi 50 cũng lâu lâu rồi ấy :)))
Biết kể sao cho hết những niềm vui, vì bao nhiêu giờ phút ở bên nhau là bấy nhiêu khoảng khắc hạnh phúc. Vui mà thật Yên nhỉ.
Con cảm ơn thật nhiều nhân duyên đã có để con được gặp cả nhà mình, từ chị Anh Hương là Sư chị tới các anh các chị lớn trong Tăng thân từ các nơi tới, sự vững vàng của các anh chị, các bạn và các em cho con thêm niềm tin vào sự thực tập. Con thực sự cảm động trước tấm lòng phụng sự Tăng thân và tình thương sâu đậm đã luôn đồng hành và yểm trợ Sư Ông và Quý Thầy Cô.
Tăng thân Hà Nội chúng con hiện nay cũng đông và nhiều gia đình nhỏ, nếu có ai về Việt Nam thì xin được mời ghé thăm chúng con nhé.
Mới chia tay đó thôi mà thấy nhớ nhau rồi, con cũng rất mong được gặp lại cả nhà vào một ngày gần nhất. Con có chút chia sẻ mà vẫn bị dông dài. Con đang hạnh phúc ở đây vì con biết mọi ngưới đang có đó cho con. Con cảm ơn nhiều cả nhà đã đọc tới đây ạ.
Trân quý và Biết ơn _/\_
Con của CTT, Chân Khánh Uyển,