Bưóc tới thảnh thơi

(Cảm nghĩ về khoá tu Xuất Gia Gieo Duyên)

Chúng con là:
Gia đình Cá Ông rất to
Gồm những sư chú sư cô vừa mới thọ (Giới Sadi, Sadini)
Vượt qua những tháng ngày mưa giông nắng gió
Đã về đã tới bây giờ ở đây tại Waldbröl
Được tiếp nhận gia tài tâm linh vô cùng giàu có
Với ước mơ hoài bão thật to
Nguyện tu tập tinh cần chuyển hóa hết âu lo
Bước tới thảnh thơi vô cùng tự do
Bằng chánh niệm trong từng bước chân nho nhỏ
Thở nhẹ và sâu, biết mỉm cười với những niềm đau khốn khó
Dẫu biết trên đường đời biển cả sóng to
Luôn nguyện dìu nhau bước qua bao tháng ngày gian khó
Đi như một dòng sông, hiểu và thương sáng tỏ
Chỉ cần quay về nương tựa Bụt, Tổ, Thầy để thở
Là đã có đường đi rồi con không còn lo sợ

Nhân duyên đưa con đến khoá tu xuất gia gieo duyên là vì cuối năm ngoái gia đình con liên tiếp đối diện những mất mát đau thương về tinh thần vì sự ra đi đột ngột của những người thân. Khi chứng kiến cảnh gia đình mình đương đầu với bệnh tật và cái chết của người thân trong nỗi hoang mang, sợ hãi, bất lực đã làm con chấn động rất nhiều. Cả nhà con chênh vênh và suy sụp, những nhân duyên nghiệp quả biểu hiện cũng chưa đủ làm cả nhà thức tỉnh. Người mất thì cũng đã mất, người sống thì lại tiếp tục quay trở lại với những bộn bề hối hả của cuộc sống thường nhật, không có một điểm tựa tâm linh nào để quay về nương tựa chăm sóc vực dậy tinh thần sau cơn mê. Ý thức được sâu sắc những thực trạng khổ đau đó, con đã quyết tâm phải thu xếp để tham dự cho bằng được khóa xuất gia gieo duyên tại EIAB Viện Phật Học Ứng Dụng Châu Âu Đức năm nay để gieo duyên cho gia đình huyết thống của mình được tiếp nhận gia tài tâm linh của chư Bụt và Bồ Tát.

Và chúng con đã về đã tới, bây giờ ở đây với một gia đình tâm linh rất lớn, từ bốn phương trời và từ khắp năm châu, không phân biệt màu da tôn giáo, tuổi tác, cùng về đây xây đắp yêu thương. Giữa vòng xoáy hối hả của cuộc sống, khi những cơn sóng phiền não, âu lo cho gia đình, công việc, học hành, mưu sinh, cơm, áo gạo, tiền luôn bủa vây chúng con, thì giờ phút được dừng lại, ngồi thật yên, lắng lòng lại mới thấy trân quý biết bao. Chúng con được tập khí công mỗi sáng cùng nhau, ngồi thiền, đi thiền hành, nghe pháp thoại, học giới luật và uy nghi, uống trà, ăn cơm, chơi đá cầu, đi dạo trong rừng, làm vườn, lau nhà, rửa chén, ăn kem, đi hái cherry, buông thư… cùng nhau. Chúng con còn được cùng giúp nhau đắp y, sửa áo, cùng giúp nhau cạo tóc, cùng khóc cùng cười với nhau… Cái cảm giác quây quần bên nhau ấm áp như một gia đình có các sư cô chú anh chị lớn lẫn những sư em con cháu nhỏ sao mà nuôi dưỡng quá chừng, cùng yểm trợ nâng đỡ cho nhau hết lòng và luôn có mặt trọn vẹn trong từng hoạt động thời khóa thực sự là gia tài vô giá mà chúng con đã may mắn được tiếp nhận trong khóa tu đặc biệt này.

Không khí hân hoan háo hức của buổi lễ xuất gia đã rộn ràng trong lòng chúng con khi vừa tới Viện Phật Học, chúng con được đi thử y, áo tràng và tập dượt, xung quanh quý Thầy, quý Sư Cô cũng bận rộn chăm sóc chuẩn bị đêm ngày cho buổi lễ, đặt tên pháp tự, sắp xếp mọi thứ thật trang nghiêm. Không khí rộn ràng như một ngày vui lớn của Viện Phật Học, một khoá tu đặc biệt quá chừng vì sẽ có tới 49 sư chú và sư cô mới toanh!

Đến ngày xuất gia chính thức, chúng con ai cũng bồi hồi xúc động, không khí linh thiêng đặc biệt của buổi lễ truyền cho chúng con rất nhiều năng lượng thương yêu khi quý thầy, quý sư cô vô cùng xúc động và nuôi dưỡng khi chúng con được thực sự biểu hiện màu nhiệm trong lòng tăng thân. Khi tiếng niệm danh hiệu Bồ Tát Quán Thế Âm (Namo Avalokiteshvara) của đại chúng vang vọng trong thiền đường, quý sư cha, sư mẹ, quý thầy, quý sư cô bước xuống rưới nước cam lồ tịnh thủy và cắt tóc cho giới tử, trong không khí thiêng liêng, mầu nhiệm đó, con đã không ngăn được những dòng nước mắt cứ chảy dài nức nở không ngừng. Ngay lúc ấy, bỗng con cảm nhận một bàn tay nhẹ nhàng ấm áp đặt nhẹ lên mái đầu con, ấm áp êm dịu như một biển tình thương lan tỏa khắp thân tâm khiến con thấy nuôi dưỡng và hạnh phúc vô cùng. Bàn tay từ bi của Bụt, của Tổ, của Sư Ông, của quý thầy, quý sư cô thương yêu tin tưởng và trao truyền cho chúng con những gia tài tâm linh vô giá, nâng đỡ dìu dắt chở che cho chúng con trên con đường tu tập khiến những lọn tóc cứ buông nhẹ cuốn đi những âu lo, muộn phiền.

Hình ảnh Viện Phật Học qua một đêm bỗng chốc tràn đầy BIỂN áo nâu cạo sạch mái tóc thật là đẹp và nuôi dưỡng 🙂 Những sư chú, sư cô vừa được cạo sạch mái tóc ung dung tự tại, đẹp rạng ngời như những em bé thơ ngây đang ríu rít hân hoan chào nhau bằng tên pháp tự mới. Ở ngoài đời, mỗi ngày thức dậy chúng con đều lo lắng đứng trước gương và tủ quần áo để chọn lựa hôm nay mặc gì, tóc tai để kiểu nào, áo quần kết hợp ra sao, mỹ phẩm phụ kiện thế nào.

Từ ngày được xuất gia, được học sâu về ý nghĩa nếp sống thiểu dục tri túc của người xuất sĩ thực sự nuôi dưỡng chúng con rất nhiều. Một màu áo nâu giản dị khiêm cung, cạo sạch mái tóc nhẹ cả mái đầu, mặc áo của người tu rất thoải mái, dễ chịu, rộng rãi, thảnh thơi. Chúng con còn được thực tập đi đứng nằm ngồi uy nghi trong chánh niệm bằng những bài thi kệ vô cùng nuôi dưỡng. Thầy viện trưởng còn ân cần từ bi chỉ dạy chúng con từng ly từng tí qua cách gấp áo tràng khi đứng sao cho đẹp, cách đi lên xuống cầu thang và đứng lên ngồi xuống như thế nào với tà áo tràng dài cho có uy nghi, cách thực tập ôm bình bát đi khất thực làm sao để nuôi dưỡng bồ đề tâm của mình. Nhìn các sư anh, sư chị, sư em với diện mạo mới đều tràn đầy từ bi tươi vui hạnh phúc như anh em một nhà, ai cũng nhẹ nhàng thanh tao quá đi. Nhờ vậy con mới thực sự cảm nhận sâu sắc được vẻ đẹp đích thực không phải từ những trang sức bên ngoài mà từ chính nếp sống chánh niệm, lành mạnh. Có hiểu, có thương qua từng nụ cười dịu dàng, với ánh mắt thương yêu chân thành, chắp tay chào khiêm cung, từng bước chân nhẹ nhàng, những lời nói nuôi dưỡng, từng cử chỉ hành động trong chánh niệm đều toát lên vẻ uy nghi rất đẹp của người tu.

Những tháng ngày tu học nuôi dưỡng rồi cũng qua, kết thúc khóa tu gieo duyên chúng con phải xả y để trở lại đời sống thường nhật. Dù chỉ mới được xuất gia gieo duyên một thời gian ngắn, nhưng ai trong chúng con cũng đều được nuôi dưỡng rất nhiều hạt giống thương yêu và hiểu biết, nên giờ phút phải cởi y áo trả lại cho đại chúng, chúng con ai cũng nghẹn ngào không nỡ rời xa. Hình ảnh xúc động nhất là cảnh các sư chú, sư cô vừa cởi y vừa khóc nức nở trong tiếng niệm con về nương tựa Bụt, con về nương tựa Pháp, con về nương tựa Tăng của toàn thể đại chúng. Ai cũng lưu luyến không muốn trả lại tấm Áo Giải Thoát linh thiêng màu nhiệm mà chúng con vừa mới được tiếp nhận. Chúng con có phước báu lớn được xuất gia gieo duyên tu học, được cảm nhận sâu sắc sự linh thiêng màu nhiệm của con đường giải thoát khi được về nương tựa Bụt, Tổ, Thầy. Cảm giác giờ đây phải rời xa mái nhà tâm linh của gia đình xuất gia khiến chúng con vô cùng bồi hồi xúc động, vì quá nhiều tình thương yêu, chăm sóc, ân cần, chỉ dạy đầy nuôi dưỡng những ngày qua.

Con ý thức rằng khi cạo sạch mái tóc trong khoá tu gieo duyên này mình không chỉ hiến tặng mái tóc dành tặng cho các bệnh nhân ung thư mà mình còn đang hiến tặng rất nhiều năng lượng bình an, chánh niệm, thương yêu và an lạc cho mọi người. Chính sự thực tập chánh niệm của chúng con đã là đóa hoa tươi thắm nhất để hiến tặng cho cuộc đời. Cám ơn Bụt, Tổ, Sư Ông đã sinh ra con thêm một lần trong đời sống này. Được biểu hiện trong lòng tăng thân xuất sĩ và học nếp sống phạm hạnh của người xuất gia là kỷ niệm nuôi dưỡng vô cùng sâu sắc không thể nào quên trong cuộc đời con.

Sư Ông ơi, ngày hôm nay chúng con hạnh phúc lắm ạ. Đàn Cá Ông của Sư Ông đã và vẫn đang tiếp tục được biểu hiện màu nhiệm trong lòng tăng thân. Chúng con nguyện sẽ đi như một dòng sông và tiếp tục nuôi lớn sự thực tập của mình dù ở bất cứ ở đâu bất cứ lúc nào và làm bất cứ việc gì.

Con trân quý và biết ơn sâu sắc,

Sư cô Biển Tĩnh Tại

EIAB thương yêu, Waldbröl tháng 6 năm 2025